Quy Nguyên Tử bất đắc dĩ nói: “Phong chủ quản, rốt cuộc là có vấn đề ở đâu, xin cứ nói thẳng với ta…”
Phong Vũ Hãn lạnh lùng nói: “Chuyện nhỏ nhặt này mà còn cần ta dạy ngươi viết sao? Ngươi sống đến từng ấy tuổi mà như sống phí hoài vậy? Mặt mũi của Kim Đan đều bị ngươi làm mất hết rồi.”
Quy Nguyên Tử không ngờ Phong Vũ Hãn vừa mở miệng đã mắng gã một trận xối xả.
Nhìn vị chủ quản tuổi còn trẻ hơn mình, pháp lực trong lồng ngực Quy Nguyên Tử chợt dâng trào, theo đó, quang ảnh trong nhãn khải cũng chớp động liên hồi.